Chủ Nhật, 25 tháng 1, 2015

Lời người đi tìm hạnh phúc

                ( Tặng Tin Yêu và Nhạc sĩ Tạ Quang Thắng )

Có  khi  nào  tôi  gặp  lại  tôi ?
Lúc bước lang thang giữa cuộc đời
Hay chỉ  gặp toàn  điều  xa  lạ,
Ngỡ ngàng tôi thấy chẳng là tôi ?

Có  khi  nào  tôi  nhớ  đến  ai ?
Vội vã đôi chân bước đường dài
Cứ thế, đi hoài không ngơi nghỉ
Mỗi ngày tôi sống đợi Ngày mai.

Có  bao  giờ  tôi  nghĩ  lại  tôi ?
Cũng sẽ đến lúc phải mệt nhoài
Tôi đứng bên bờ nhân loại ngủ,
Với Người  tri kỉ  viếng  thăm tôi.

Đến  bây  giờ  tôi  mới  hiểu  tôi,
Vui vẻ, thung dung giữa cuộc đời

Hạnh phúc được gặp Người yêu dấu,
Bao  năm  Người   đã   đợi  chờ  tôi .



JB.Sĩ Trọng.


Qúa ngôn

Ta khạc nhổ giữa trang đời mộng mị,
Vì thời gian không có chỗ để dừng
Nếu chậm chạp không tìm ra nghĩa lý
Thì em ơi, nghịch lý vẫn hành hung.

Đừng mơ xa những gì không víu được,
Hãy tìm vui trong giá trị cuộc đời
Thiên Chúa thật, ở ngay trong đời thật
Bởi chính Ngài đã đến với muôn dân.


Ôi Tổ quốc.
Tổ quốc, mấy ngàn năm văn hiến
Cha ông dòng dõi giống tiên rồng
Đứa con lưu lạc không bờ bến,
Nào chẳng ra gì, biết thế không ?
Đọc trang sử viết bao thời trước,
Bài học hôm nay thuộc nằm lòng
Thơ bay theo gió sao tìm được,
Này hỡi, ai còn đứng đợi trông ?

Tổ quốc ta, nỗi buồn man mác
Cha phải xa con, vợ xa chồng
Đứa sống rỗi nhàn, thích ca hát
Nào ngờ công nợ trả chưa xong
Đọc đi đọc lại đôi hàng chữ,
Bài vở như in mực máu hồng
Thơ đời trêu chọc người thi cử,
Này nghĩa chung tình, thẹn núi sông.
JB.Sĩ Trọng.
(*) Bài thơ này viết vào khoảng năm 1976, thời tôi còn ngồi trên ghế nhà trường.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét