Thứ Tư, 28 tháng 1, 2015

Ta nợ Sài gòn













Sài Gòn, ta nợ một trang thơ
Thuở ấy quen em thật bất ngờ
Ta đến chân mình còn lấm bụi
Gặp rồi mang cả mộng và mơ. 

Ta đến khi em còn ở xa,
Sài Gòn chật chội lắm người qua
Đi về Tân Phú, dốc Bà Quẹo
Qua tới Gò Vấp, xuống bến phà...

Ta đến hằng ngày đi với em,
Có khi công việc chạy về đêm
Mưu sinh, cuộc sống đầy vất vả
Cặm cụi lao qua mấy bậc thềm.

 Ta đến bên lề mấy gốc me,
Trên đường Công lý ánh đèn khuya
Đôi chân rảo bước quanh hè phố, 
Văng vẳng tai nghe tiếng tắc kè.

 Đi về bên phố một chiều đông,
Thánh thót vang xa tiếng nhạc lòng
Ta đứng ven đường nhìn mái quán
Ánh đèn dìu dịu, muốn vào trong.

 Sài Gòn, ta nợ một trang thơ
Cầm bút giờ đây thấy mập mờ
Kỉ niệm làm sao mà nhớ hết,
Những ngày bão tố với mưa sa.

 JB. Sĩ Trọng 
(Nhớ lại một thời gian khổ).

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét