Thứ Bảy, 31 tháng 1, 2015

Thương khoảng trời quê

Hoa nở trắng rừng
Bên kia đồng cỏ
Cách nhau một khoảng trời nho nhỏ
Mà quê hương hai ngõ đường về . 

Bên này
Phủ trắng bờ đê 
Với muôn ngàn hoa dịu nở 
Có con sông nghẹn ngào hơi thở
Khách không đò lỡ chuyến sang ngang. 

Từ ý chỉ hoang vu 
Em về không tới 
Chim bay cao mỏi cánh lặng lờ
Mặt trời hồng nhẹ gót vào thơ 
Mây buông chùng giăng tơ lảo đảo . 
*
 * *
Con trở về thăm quê xóm đạo
Một ngày buồn không có gió heo may 
Ngắm tháp chuông thánh đường cao cao đấy 
Cõi lòng con như cuốn gió thu vào . 

Chúa cho con một đời đi rong ruỗi
Nơi dừng chân không phải một vùng quê 
Con mãi nhớ trong hồn theo độ tuổi 
Gợi niềm thương xao xuyến mỗi khi về. 

Chúa cho con khoảng trời xanh thơ mộng
Dẫu đi xa con vẫn nhớ nhung hoài 
Dang tay rộng Ngài cho con ý sống 
 niềm vui lồng lộng tháng năm dài … 

JB. Sĩ Trọng.




















Ở quê mình bên này sông có đập nước, bên kia sông là Ban Mai, Ngọc Hồ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét